Chơn tâm
-------
Đi đường phức tạp làm sao
Thế nên con mắt để vào tay ga
Chớ nên trở ý trăng hoa
Vô tình không muốn hóa ra tai nàn!
--
Khổ mình khổ cả người thân
Gia đình vất vã bản thân tật nguyền!
Thế nên tâm trí lặng yên
Lợi mình mà lại chẳng phiền một ai!
--
Em dù váy ngắn váy dài
Em dù ngực hở rún bày mặc em!
Em dù có đẹp như tiên
Em dù liếc mắt đưa duyên mặc tình!
--
Anh không phải kẻ vô tình
Anh là người trí, chúng sinh cõi trần
Anh thấy nhưng không sinh tình
Anh biết cái lý "hữu hình" đau thương! (1)
--
Tình yêu trong cõi vô thường (2)
Thữ nhau xem bậc thánh nhân hạng nào?
Hơn nhau, kẻ trước người sau
Thánh phàm ở chổ liễu vào "chơn tâm" (3)
--
-----------------------
(1)cái đẹp bên ngoài bóng bẩy
(2) cõi có lại không, không tồn tại
(3) Chơn tâm mới đúng là "chủ" bản thể
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét